Vì sao giữa thế gian rộng lớn ta lại chỉ gặp gỡ và yêu thương mỗi người đó? Có lẽ “vạn sự tùy duyên” chính là định nghĩa phù hợp nhất dành cho những câu chuyện tình như thế!
“Mỗi một người xuất hiện trong cuộc đời chúng ta đều có lý do, nếu như không giúp bạn tốt hơn thì sẽ dạy bạn một bài học nào đó…“
Sống trên đời, số người gặp gỡ, bước ngang qua cuộc đời ta nhiều vô kể. Khi còn vui vẻ, ta luôn cho rằng, người ấy sẽ ở đó, mãi mãi bên cạnh ta. Nhưng “duyên phận” mà, sao có thể nói trước được điều gì, rồi cũng sẽ có lúc ta không còn gặp lại người đó nữa, chỉ có thể thốt lên rằng, chúng ta đã “hết duyên”!
Để rồi, chúng ta lại chiêm nghiệm ra rằng: “Duyên đến hãy nhận lấy, duyên đi hãy nhẹ nhàng, bình thản buông bỏ, cứ an yên mà sống,…“
Trong cuộc sống, có rất nhiều việc chúng ta không thể dự đoán trước được điều gì, cố gắng ở hiện tại, tương lai điều gì đến vẫn luôn là một dấu chấm hỏi còn bỏ ngỏ (?). “Vạn sự tùy duyên” chính là câu nói dùng để ám chỉ những sự việc mà ta không thể biết trước được đó.
“Số phận” luôn là một điều gì đó rất khó nói, bởi có những mối quan hệ, sự vật, sự việc của chính mình nhưng ta cũng không có quyền định đoạt kết cục cho chúng. Để rồi, khi xảy ra chuyện bất ngờ khiến nhịp sống hiện tại trở nên khác đi, những người ta tưởng chừng chẳng bao giờ rời xa, bỗng một ngày nào đó đã không còn bên cạnh. Không một ai kiểm soát được những điều như thế, chỉ có thể dùng chữ “duyên” để lý giải mà thôi!
“Vạn sự tùy duyên” âu cũng là một câu nhắc nhở rằng, ở trên đời hãy để mọi chuyện tự nhiên mà đến, tự nhiên mà đi, chuyện gì nên đến sẽ đến, chuyện không thể đến hãy chấp nhận buông bỏ.
Trong cuộc sống, “tùy duyên” không phải là chúng ta sống buông thả và mặc kệ hết tất cả mọi thứ để chúng tự trôi theo dòng nước, phó thác đời mình cho đất trời định đoạt. Mà “tùy duyên” ở đây chính là sự cố gắng, nỗ lực nhưng hãy bình thản trước những biến hóa của cuộc đời. Dù là trong nghịch cảnh hay thuận cảnh cũng không oán giận, hờn trách hoặc trốn tránh mà hãy ung dung đối diện, nhìn nhận rồi thay đổi, thích ứng và không ngừng tiến về phía trước.
Những cảm xúc trong tình yêu rất khó để cân đo đong đếm. Hôm nay chúng ta có thể yêu nhau thề sống thề chết nhưng đến ngày mai lại yêu người khác hoặc đã “chán ngấy” cái con người từng hẹn ước ấy đến mức không còn một cảm xúc gì nữa. Vì vậy, “duyên phận” không biết tự bao giờ đã trở thành từ được dùng nhiều nhất để “đổ lỗi” cho sự kết thúc trước các cuộc tình dang dở.
Tình yêu ấy mà, đôi khi bạn chỉ là khách qua đường bước ngang qua cuộc đời ai đó, còn với người đó bạn lại giữ một vị trí vô cùng quan trọng, để rồi họ cứ loay hoay mãi, buồn đau mãi cũng chẳng thể quên đi. Nhưng hãy nhớ một điều rằng, người không cần bạn, dù bạn có tìm đủ mọi cách để giữ lấy thì chỉ có thể ở bên cạnh bạn nhất thời, đến lúc duyên cạn thì nhất định vẫn là rời đi. Hãy tin rằng, vòng xoay trong cuộc sống rồi sẽ có một người phù hợp hơn đến bên, yêu thương, che chở và trân trọng bạn.
Để lý giải vòng lặp người đến, kẻ đi, yêu thương ai, bên cạnh ai giữa 8 tỷ người thì con người ta chỉ có thể dùng hai từ “tùy duyên” để phân trần. Và chúng ta, dù không biết tương lai xảy ra chuyện gì, gặp gỡ ai, nhưng nhất định phải sống cho hiện tại, nỗ lực hết mình bởi bạn chỉ cần sống tốt, trời xanh tự khắc sẽ an bài.