Nếu như bạn vẫn không thể buông bỏ những người, những chuyện và những điều khó quên, vậy thì đừng cố quên, cứ để chúng ở một góc nhỏ nơi con tim. Miễn là bạn có thể phân biệt được giữa quá khứ, hiện tại, hiểu rằng đâu là thực, đâu là mơ, bạn sẽ không bao giờ bị lạc lối.
Trong cuộc đời của bạn, sẽ luôn có những người ảnh hưởng đến trái tim và cảm xúc của bạn. Bạn thường vô tình nghĩ về nó, dù là ngọt ngào hay thương đau. Người ấy chiếm một vị trí quan trọng trong trái tim, khiến bạn muốn quên cũng không được, mà yêu cũng chẳng xong.
Thời gian như một phép màu, khiến cho những nếp nhăn hằn trên khuôn mặt nhưng vẻ đẹp ngày ấy vẫn như vậy, tỏa sáng nơi góc tối của trái tim, để mỗi khi nghĩ đến, lòng như nở hoa. Hết lần này đến lần khác, miền ký ức ấy lại mở ra và quá khứ lại rộn ràng như ong bướm đang sải cánh trên nền trời. Chẳng biết bao giờ mới có thể quên được quá khứ ấy, có lẽ, phải mất cả một đời.
Nếu vẫn không thể quên được một người, vậy thì đừng trốn tránh, hãy đối diện với nó.
Yêu một người, đôi khi chỉ cần một khoảnh khắc, nhưng lại mất cả một đời để quên. Nếu như mãi không thể buông tay một người, liệu có cay đắng quá không? Đó là niềm vui cả đau thương. Rốt cuộc, bạn sẽ không cảm thấy trống rỗng khi có một ai có trong trái tim. Nếu bạn có một kỳ vọng đẹp, bạn cũng không còn cảm thấy cuộc sống này quá tẻ nhạt rồi phải không?
Có người nói rằng, đừng mãi chìm đắm trong miền ký ức, sống trong một quá khứ đầy nút thắt. Thật ra, không thể buông tay một người, luôn thương nhớ, đâu nhất định là sống trong quá khứ, cũng không phải tất cả đều là nút thắt. Nhớ nhung là một loại tâm trạng, nhớ nhung là cảm giác. Và bạn nên hiểu rằng, nhiều khi mất đi sẽ không bao giờ tìm lại được, những gì bạn có và trải qua bây giờ, cũng sẽ là kỉ niệm trong tương lai mà thôi.
Cuộc sống tạo ra kỷ niệm, mỗi kỷ niệm là một kinh nghiệm sống quý giá được lưu giữ trong trái tim của chúng ta. Nếu không thể buông bỏ những người, những việc và những điều khó quên, thì đừng cố quên, hãy cứ xếp gọn nó ở một góc của trái tim. Miễn là bạn có thể phân biệt được giữa quá khứ – hiện tại, hiểu rằng đâu là thực, đâu là mơ, bạn sẽ không bao giờ bị lạc lối.
Nếu thời quay ngược trở lại, thì tôi biết, bạn cũng sẽ chọn quen người, dù trái tim có mang đầy vết sẹo. Hãy nghĩ nhẹ thật nhẹ nhàng, bởi thật tối khi người đó xuất hiện trong thế giới của bạn. Luôn trân trọng, biết ơn, thứ tha cho một quá khứ không hoàn hảo, để những ấm áp, tươi đẹp đó an ủi tâm hồn cho những tháng ngày cô đơn, liệu có gì sai?
Nếu bạn thật sự không thể nào quên một ai đó, hãy giữ họ ở trong tim. Cuộc đời này đâu dễ để yêu một người đậm sâu, nếu đã từng dành trọn trái tim cho một ai đó, vậy cớ gì phải ép mình tìm mọi cách để quên đi.
Có những người, một khi bạn đã nhớ thì sẽ nhớ cả đời. Dù biết rằng, tất cả chỉ là quá khứ, nhưng lại không thể quên, không muốn buông tay. Dẫu có nhiều vết sẹo, nhưng thời gian rồi cũng sẽ gột rửa hết thảy nỗi đau, thứ duy nhất còn lại là một quá khứ ngọt ngào.
Chỉ cần nhớ về những điều tươi đẹp là đủ, để trái tim không trống trải và tâm hồn không cô đơn, để cuộc đời không còn nhạt nhòa nữa. Trên đời này, có một người mà bạn đã nhớ rất lâu, sẽ luôn nhớ mãi và không bao giờ buông tay chứ?